Mục lục
“Con biết bây giờ mẹ chờ tin con
Khi thấy mai đào nở vàng bên nương
Năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về
Nay én bay đầy trước ngõ
Mà tin con vẫn xa ngàn xa...”
(Bài hát của ba nhạc sĩ Trịnh, Lâm, Nguyên)

Vẳng nhà ai đó, đầu con phố mở một ca khúc “xuân này con không về”, câu hát rộn rã khắp phố phường. Để rồi đứa con xa xứ như tôi, đang “mưu sinh” của cái rét cắt da, cắt thịt nơi cực Bắc tổ quốc, xa xa ngàn xa. Ngày đêm đang hướng về quê hương, nơi ấy có mẹ, có anh chị, cô dì... Lòng tôi như trỗi dậy ăm ắp, năm tháng tuổi thơ của những ngày giáp tết. Được mẹ cho đi chợ ngày cuối năm, được mẹ mua áo mới, dép mới và cả những quả bóng bay xanh đỏ nữa, chao ôi! Sung sướng còn gì bằng.
Tôi sinh ra và lớn lên nơi khúc ruột miền Trung, mảnh đất được ví như “chảo lửa túi mưa”. Cha mẹ tôi quanh năm, suốt tháng chỉ biết làm quen với mấy sào ruộng khoán, một nắng hai sương làm đầu tắt mặt tối mà chẳng đủ ăn. Gia đình lại đông anh chị em, cha chèo, mẹ chống, để cầm cự sống qua những ngày tháng giáp hạt. Mẹ ơi! Con thương mẹ và nhớ mẹ nhiều lắm, năm nay nữa là mẹ đã chín mươi tư mùa mai đào nở. Vào mùa này, nơi miền quê nghèo yêu dấu, mẹ có lạnh lắm không? Mẹ có còn sức khỏe như ngày nào,chuẩn bị những bó củi cất chái bếp, để nổi lửa cho nồi bánh chưng ngày 30 tết? Mẹ có rang những mẹt cốm thơm hương nếp mới, cúng giao thừa nữa không? Mẹ ơi! Đứa con thơ bé ngày nào của mẹ, đi chợ tết đòi mẹ mua áo mới, bóng bay... Giờ đã ngưỡng tuổi ngũ tuần, tóc đã pha sương, lội suối trèo đèo vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, vững tay cầm bút. Để có những bài báo tốt, tản văn hay và những vần thơ mới mang đến cho bạn đọc gần xa một món ăn tinh thần không thể thiếu như bài thơ:

Tự sự ngày xuân ...
Lào Cai, Làng Nủ cùng dân
Nhường cơm, sẻ áo thêm phần ấm no
Trí, đức nguồn sáng nhiệm màu
Soi ngời bốn bể, năm châu muôn đời
Đầu năm tâm sự đôi lời
Văn chương, thi họa một đời thanh cao…
Hay là bài: Xuân vừa chạm ngõ
Xuân về lòng lại nôn nao
Vần thơ cảm tác gửi trao má đào
Mềm môi men rượu trộn tình
Ấy nghe đắng ngọt lòng mình nhớ ai?…
Doãn Lương

